Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

CHƯƠNG 4 - SỐ ĐỎ


CHƯƠNG 4 – SỐ ĐỎ

MỘT KHI HOẠN THƯ ĐÃ NỔI GIẬN
NGHỆ THUẬT VỊ NHÂN SINH
NHỮNG SỰ CHẾ TẠO CỦA CUỘC ÂU HOÁ

Theo li dn ca bà Phó tám gi sáng hôm y, Xuân Tóc Đ lng vng không dám vào hi, vì không dám chc đy có phi chính là hiu Âu hoá ca bà Văn Minh không. Cái hc thc ca Xuân Tóc Đ ch đ đ hn biên s th git ch chưa đ đ hn đc nhng ch khó đc như nhng kiu ch tân thi mà nhng nhà ngh s chế kiu hình như đ cho không ai đc được na. Lúc y, người ta đương đóng nhng ch tên hiu. Năm miếng g vuông kỳ quái màu đ, mi khô sơn, còn b vt thm hè. Mt người th loay hoay dng thang. Mt thiếu niên xn tay áo lên mt cách rt nghiêm trng đng đy sai bo người th, thnh thong li gt mng người này mt cách cũng nghiêm trng chng kém.

Hiu may này tht là choáng ln đc bit. t kính ngoài cùng có ba "hình nhân" tc bng g, chính là ca Tây phương gi sang, ging ht m nhân Tây phương, song b nhà ch khéo léo đt lên đu nhng mu khăn vành dây hoc búi tóc đen cho có v là ph n Vit Nam. Mi chiếc ma nơ canh y phô trương mt kiu áo. Nào là áo c bành b c tay đuôi tôm đ các bà các cô din ph xá. Nào là kiu đi tm đ các bà các cô khoe cái m thut v xác tht ti b bin. Nào là kiu qun áo trong phòng ng đ ph n có nhng thế lc nhc nhm cho chng hoc nhân tình đng có sao nhãng cái nghĩa v ti thiêng liêng ca nhng bc nam nhi.

Xuân rón rén li gn ch có my ch g. Nó c nghĩ cũng không sao hiu ni năm miếng g y là nhng ch gì. Có mt miếng g tròn thng mt l và mt miếng vuông thng hai l tròn gia. Còn ba miếng na li thuc hình tam giác, m li cũng có l tròn gia na, cái đó mi quái l cho ch! Theo cái trí não h lưu ca nó, Xuân Tóc Đ, t lúc lên sáu tui, đã biết rng cái tho mà gia có mt chm thì ch là biu tượng ca mt cái vt xu xa, thế mà thôi. Nó đương tm tm cười mt cách vô nghĩa lý thì cht thiếu niên mng người th:

- Đu tiên là cái này! Không, cái tam giác cơ, kh lm!

Người th ngơ ngác hi:

- Bm tam giác là cái gì ?

Thiếu niên gt mng rm rĩ:

- Con kh, tam giác là... là cái tho! Mà cái tho thì là ch A.

Người th li cãi:

- Thưa ông lúc nãy ông bo cái tho là ch U.

- Im đi, đ ngu! Cái tho ln xuôi thì mi là ch U, còn cái tho chng ngược thì chính là ch A. Th thuyn gì mà không hiu mt tí m thut gì c! Nghe đây này: Trước nht anh đóng cho tôi cái tho ln ngược ri đến cái tho ln xuôi. Thế là A, U tc là Âu. Ri thì đến cái miếng g vuông có hai l thng là ch H, ri đến miếng g tròn thng gia là ch O, ri đến cái tho ln ngược là ch A, tc là Hoá, nghĩa là ca hiu Âu hoá! Có thế thôi mà phi dn đi dn li mãi, th vi thuyn, ngu như ln!

Xuân Tóc Đ va sung sướng vì đã tìm thy ch hn va bt bình ch b mng gián tiếp là đ ngu! Nó lm bm: "M kiếp, ch li ch vi ch nghĩa!" Nhưng nó li đ ý ngay đến mt thiếu niên khác, Âu phc kiu đi trèo núi, va đến chào thiếu niên trông nom vic đt bng hiu kia. Hai người bt tay nhau, tiếng Tây ngu s c ph.

- Tri ơi, cái óc m thut ca bình dân Vit Nam tht là thm hi!

- Nói chuyn m thut vi bình dân thì tht phí li!

- Không! Không! ngài là nhà báo, ngài phi nâng bình dân lên cái nghĩa v hiu biết m thut mi được. Tôi, tôi là mt nhà m thut, tôi đã hy sinh c mt cuc đi ca tôi ri!

- Thiết tưởng nh hưởng ca ngài trong dân gian cũng đã ph cp đy ch!

- Chưa đ. Còn phi làm vic na, dân ta là mt dân tc lười biếng, không chu suy xét, không mun tìm mà hiu nhng cái khó hiu ca m thut, cho nên sc hot đng ca tôi ch bành trướng được có chng. Vy mà m thut càng khó hiu bao nhiêu thì càng có giá tr by nhiêu. Thí d như Ý-đi-li và Đc-ý-chí: nhng nhà danh ho được tôn lên làm thn thánh ch vì có nhng tranh nguch ngoc khó hiu, nhng bc ho mà công chúng không hiu gì là đp c nhưng mà công chúng c công nhn là nhng kỳ công kit tác, đến ni Mussolini và Hitler cũng phi ghen ghét, lúc lên ngôi đc tài thì vic th nht là đem b tù tác gi nhng kỳ công y mãi cho đến lúc bao gi ngày hiu được m thut thì thôi. Đy, ngày xem! Bao gi dân ta đến trình đ y! Bao gi bn ngh sĩ chúng tôi được - b b tù như thế?

Người kia gt gù:

- Qu vy!

Người này li st sng nói tiếp:

- Ch vì trình đ thp kém ca xã hi mà anh em ngh sĩ chúng tôi phi quay v làm cái vic ci cách y phc n là món m thut d hiu nht. Bao gi c xã hi này biết thưởng thc v đp v... b đùi ca người đàn bà thì mi hiu giá tr ca nhng bc v kho thân và do thế, mi hiu ni nhng món m thut ti cao.

- ! ! Cái đó đúng s thc quá ch?

- À, thế my ch ti tân này, ngài bo sao? S phát minh cui cùng đy! Trông l lm ch? y bình dân chưa hiu ni cao quý ch y, ta hãy c biết thế đã, bao gi nhng kiu ch ti tân ca tôi mà làm cho đến phái trí thc na cũng không đc ni, thì lúc y mi là s đc thng hoàn toàn ca ngh thut.

Mi nghe đến đy, Xuân đã cht thy bóng bà Văn Minh thp thoáng nhà trong. Nó bèn rón rén vào thì hai người này cũng theo nó, va chuyn trò va vào trong ca hàng.

- Ly bà .

Bà Văn Minh gt đu đáp li Xuân và bt tay hai người kia.

- Ông ngi chơi. Ông li có vic gì thế? Do này báo lên hay xung?

- Tôi li có vic h trng lm. Báo lên được 50 s...

- Thế anh này, anh hi gì?

Xuân lúng túng, xoa tay:

- Bm... bm... bà ln Phó Đoan, hôm qua...

Văn Minh ct ngay:

- Im! Anh phi gi là bà Phán, không thì bà không bng lòng.

- Vâng! Bà Phán dn tôi li đây... nói h... vi bà...

- Được, thế anh ngi đy mà đi.

Ri bà Văn Minh ra hiu mi ông nhà báo vào b sa lông tn bên trong ca hàng. Xuân ngi xung mt cái ghế st bc vi gn ca. Tuy nó cũng hơi nóng rut, song được dp hưởng bng mt mt ba tic rt hiếm, nghĩa là ngm nghía nhng b phn kín đáo ca phái đp mà ch có cuc Âu hoá là dám phô ra. Nào là nhng cái ngc khiêu khích đeo nhng cóoc-sê la vin đăng ten, nào là nhng bp đùi lng trong nhng cái bít tt la. Nào là áo lót mình, nhng qun đùi, tóm li thì là đ c nhng cái có th gi xuân tình trong lòng mt ông c già đã ăn khao by mươi. Nhng súc la trơn và hoa nghìn tía muôn hng làm cho ca hiu có mt v vui tươi đc bit. Trong cùng thì là cái phòng th áo bng ba b nhung căng, ri đến xưởng th có my chiếc máy khâu và mt lũ nhng đàn ông và đàn bà th may đi li làm vic rn rp như trong mt cái t ong...

Mt người đàn bà n giòng, phn sáp bôi rt vng, đng xem ngoài ca kính ba phút, ri vào. Bà ch hiu chy ra đon đ.

- Thưa bà, bà mun mua hàng hay may áo...

Bà khách nghĩ mt lúc lâu, đon dè dt nói:

- Tôi mun... may mt b áo kiu mi.

Bà Văn Minh liến thong tán:

- Vâng, chính thế, bây gi ai cũng phi ci cách y phc cho phù hp thi trang. Cái li trang đim c làm cho người ta chóng già, ta phi thay đi mi được. Thưa bà, nếu bà không biết nhng thut đ gi gìn sc đp, thì khó lòng mà gi được hnh phúc gia đình, vì các cô thiếu n ngày nay ăn mc li mi c, tht là mt s cnh tranh ghê gm...

Bà khách trn mt lên sung sướng vì thy hp ý, nghĩ ba phút ri đáp:

- Chao ôi! i chao ôi! Bà nói đúng quá! Các thiếu n bây gi ăn mc tn hơn các me Tây khi xưa! Tht là tân thi, tht là đĩ thoã! Chao ôi! H cướp mt hnh phúc ca tôi, h đp hơn tôi, h quyến rũ ông Hàn nhà tôi, bây gi tôi biết làm thế nào?

Bà tru tréo như sp cãi nhau vi ai, khiến Văn Minh phi xua tay:

- y chết! Bà đng nóng ny thế!

- Ông Hàn nhà tôi đêm nào cũng đi theo bn gái mi thì tôi biết làm thế nào kia ch, h Gii!

- Thưa bà, cái đó rt d... Bà ch vic... ăn vn như h...

- Phi! Phi! Âu là tôi cũng ăn mc tân thi! Mc cho thiên h s gi tôi là con đĩ già! Ch ti bà, các bà, ch hiu th may, các bà đu têu ra mà thôi!

Bà Văn Minh so vai mà rng:

- Thưa bà, chúng tôi ch tiến theo lut tiến hoá chung ca xã hi. Gia bui canh tân này, cái gì là bo th thì b đào thi đi! Bà có biết rng t khi chúng tôi m ca hiu này ra thì bao nhiêu người v được cu vt, tìm thy lòng yêu ca chng, li được hưởng hnh phúc gia đình ri đó không?

- Thưa bà, thế thì tôi xin may ngay mt b, b nào tân thi nht! Mà xin bà đng tính cao giá quá!

- Vâng! Vâng! Mi bà đi xem các kiu áo...

Bà ch đưa khách đi đim binh các ma nơ canh mt lượt.

- Đây... đây... Tim may chúng tôi có rt nhiu kiu, toàn do nhng sinh viên m thut có danh tiếng chế to ra c. Đây, bà c xem nhng bin đ tượng là rõ nghĩa lý ca tng b y phc mt. Đây là b Li ha, nghĩa là đ cho thiếu n nào mc b y có th ha vi bn lòng mt cuc hn hò vy. Đây là b Chiếm lòng mc b y thì ta nm vn mnh bn nam nhi trong tay ta. Đây là b Ngây thơ, đây là b Dy thì, toàn cho gái mi nhn. T đây vào là ca các bà thiếu ph, các bc ni tướng ri... Thưa bà, đây là b N quyn, ca người đàn bà lúc nào cũng được chng khiếp s. Còn đây là b Kiên trinh, cho nhng bà qu ph nht quyết vy th chng, và đây là b Lưỡng l, cho nhng đàn bà goá chng, mà không biết nên th tiết hay là thôi. Còn đây, b y phc tân thi nht, va được chế to ra được my hôm nay thôi, chúng tôi chưa kp k bng nhưng đã nht đnh đt là Chinh phc, nghĩa là có b y phc này, thì ai cũng phi say mê bà, dù là c đến chng bà!

Hai người đng trước mt b áo qun táo tn vì may bng th sa mng dính màu đen. Bên trong cái qun và cái áo ch có cái cóoc-sê và cái qun đùi đen thôi, nên chi cái người đàn bà g tuyt đp y đ l c mt na b ngc trên, c hai cánh tay, và t hai bên bn tr xung cũng rõ mn mt.

Trong khi Văn Minh l v đc chí thì bà khách bĩu môi đng lng im, hi lâu mi nói:

- Mc b này thì... khó coi lm!

Lúc y nhà m thut và nhà làm báo cũng đu nghe ngóng. Ông nhà báo nói ngay:

- D coi lm thưa bà! Nếu bà mc b này thì không còn mt người đàn ông nào li không chy theo bà như chy theo nhng cô gái ngây thơ!

Nhà m thut thêm:

- Chinh phc! Tôi đã phi đt tên là Chinh phc!

Bà khách li nói:

-Qun vi áo mà đến thế thì ch còn... che đy gì được my tí.

Nhà m thut li cãi:

- Thưa bà, nhng nguyên tc v y phc đã thay đi. Chúng ti mà có th chế ra kiu này cũng là vì theo cái quan nim y phc ca các nhà th may ln Tây phương. Qun áo đ tô đim, đ làm tăng sc đp, ch không phi đ che đy. Bao gi... bao gi mà y phc tiến b đến cc đim đi đến ch tn thin tn m, thì nghĩa là y phc phi không còn... che đy cái gì ca người đàn bà na!

Trước s hoài nghi ca bà khách, bà ch phán thêm:

- Nếu bà có s mi quá thì bà c vic ch nhng lúc ông Hàn nhà ta sp đi chơi là bà mc nó vào ri đng soi gương trong nhà thì cũng đ cho ông Hàn nhà ta phi mê tơi.

Bà khách gt gù:

- Phi! Phi đy! D phi đến thế thì mi có công hiu.

Văn Minh li nói:

Thưa bà, hnh phúc ca gia đình có gì khác, nếu nó không là hnh phúc ca v chng? Nếu ái tình đến thi kỳ phai nht thì làm thế nào cho v chng có hnh phúc?

- Phi lm!

- Bi thế cho nên chúng tôi phi chế thêm c nhng kiu mi và nhng th qun áo lót mình bên trong ch không phi ch cái cách b ngoài như li công kích ca bn đo đc h lu đâu. Nếu bà li dùng c nhng áo lót mình ca hiu chúng tôi thì y là bà đã biết nhng bí thut gi chng rt mu nhim.

- Đâu? Xin bà cho chúng tôi xem, chúng tôi may mt th vy.

Văn Minh dn bà khách quay li cái t kính phía sau lưng và gi ra mt đng nhng qun đùi, cóoc-sê, áo lót dài, áo lót mình ngn, băng buc vú, vân vân...

- Đây là cái áo m ... Đây là cái qun Hãy ch mt phút... Đây là cái áo lót Hnh phúc, đây là cái coóc-sê Ngng tay. Bà xem! Ngoài ca hàng Âu hoá chúng tôi, làm gì có hiu nào săn sóc đến hnh phúc ca phái đp mt cách chu đáo?

Bà khách gt đu lia la mà rng:

- Vân, tôi xin vâng! Tôi xin Âu hoá theo văn minh, ăn vn theo tiến b! Xin gi phó may lên và tôi vào bung th!!

Văn Minh ch nhà m thut:

- Bm đây, phó may đy! Mt nhà tài t nguyên sinh viên trường M thut Đông Dương đ hu h cho cái sc đp ca các bà!

Nhà m thut cúi đu rt thp mà rng:

-Xin mi bà đi theo tôi, tôi rt được hân hnh.

Ri hai người vào cái bun kín che bng nhung.

Đ Xuân c ngi ngáp dài, Văn Minh còn cãi nhau vi ông nhà báo đã.

- Thưa ông, nếu ông tăng tin qung cáo thì quá lm.

- Thưa bà, y là bà nhm. Báo ca tôi mi ngày mt tăng đc gi, cái danh giá ca chúng tôi mi ngày b bn bo th làm cho tiêu đi mt mt t, thế là ch li cho bà. V li s người theo mi c tăng...

- Thưa ông, đó là s t nhiên, mà có li thì li cho các ông ch cho gì riêng tôi mà ông li...

- Không! Li nht cho bà và nhng ai cùng ngh vi bà!

- Ông hô hào đi mi, người ta theo mi thì li cho các ông đã ch?

- Không, li nht cho bà, tôi đã nói thế.

- Ông tưởng thế, ch báo ca ông đã có nh hưởng gì? Chc đâu...

Nhà viết báo đến đây, sùi bt mép ra vì tc gin:

- Không có nh hưởng, bà bo? Thế bà xem xã hi bây gi tiến hoá đến đâu? Bà có đc báo hàng ngày đó không? Bao nhiêu v ly d! Bao nhiêu cuc ngoi tình? Con gái theo giai đùng đùng đàn ông chê v hàng lũ, li va có c mt ông huyn treo n t quan đ theo mt cô gái tân thi, như thế, tôi tưởng là báo chúng tôi có nh hưởng quá na! Ngày nào cũng có mt tim khiêu vũ mi m...

Đến đây thì bà Phó Đoan va lúc bước vào. Xuân Tóc Đ vng đng lên. Văn Minh cũng mc ông nhà báo đng đy vi mi cái nh hưởng ca t báo.

- Cháu! Cháu!...

- Ly dì... À, dì vào đây cho cháu nói kh cái này!

Bà dì và cô cháu đem nhau ra mt góc tn đng xa... Ông nhà báo cm mũ ra thng vi s gin d và s nhn chân ra cái chân lý: ngh viết báo là mt bc ngh. Xuân Tóc Đ đi đi li li có v đi ch...

- Dì dn cái thng y đến đây làm gì thế?

- À, thế thì dì đã bo là đ cháu nhn nó giúp vic thì dì cho xây cái sân qun nhà đ dì cháu ta tp mà li?

- Vâng, nhưng mà xây sân qun thì cũng phi ít lâu na ch? Ai mượn ngay nó làm gì cho tn cơm tn tin?

Bà Phó Đoan ngn người ra mà rng:

- nh? Nhưng mà bt đi ch thì nó chết đói mt!

Hi lâu, bà mng r thì thào vào tai cháu:

- Hay là thế này, Trước khi có sân qun, ta hãy... như thế, như thế, thì không s cơm toi. Cháu nghĩ sao?

y thế là Xuân Tóc Đ bt đu d vào cuc ci cách xã hi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét