Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

CHƯƠNG 3 - SỐ ĐỎ


CHƯƠNG 3 – SỐ ĐỎ

 CON GIỜI, CON PHẬT
QUỶ CỐC TỬ PHỤC SINH
MỘT CÁI GHI ÂN


Sau my tiếng còi un un d di nghe như tiếng gm ca mt th ln rng kỳ quái, chiếc xe ch ba phút thì có mt tên gia nhân chy ra m toang hai cánh ca st, đón xe t t vào sân. Nhng cây liu, cây phù dung, cây xương rng lào, c tóc tiên, nhng đôn s, nhng lung hoa l, hin mp m dưới ánh đèn đin ngoài ph chiếu vào vườn ca cái nhà tây đ s kiu bit th... ngn y th kích thích rt mnh vào tâm trí ca Xuân. Ln đu ! Nó cm thy đi nó t nay mà đi d thường đã vào mt k nguyên mi. Còn ông lão thy s thì c thnh thong li lườn nó mt cách đc chí và tr lc cho s lườm nguýt ca ông bng cách ly khuu tay thích vào mng m Xuân Tóc Đ đánh h mt cái. Ngi cnh người tài xế trm ngâm, Xuân không dám phn đi li bng cách gì.

Xe đ trước mười hai thm xi măng. Người tài xế xung m ca xe. Bà Phó Đoan dù Nht, ví da, và chó bước xung. Ông lão thy s cũng ôm ly cháp, ô và chiếu... Xuân xung sau cùng... thì chiếc xe quay vào nhà cha xe. Mt người đàn bà mà y phc t ra là gia nhân vi chy xung đ nhng cái đ cng knh cho bà ch. Bà này hi:

- Cu đâu ? Cu làm gì ?

- Bm... cu tm.

- Cu tm à? Thế cu xơi cơm chưa?

Ri không đi tr li bà quay li sau, bo:

- Ch Ba ! Sao ch li đ cu y tm đây thế này? Ai li snh snh ra thế !

- Bm... cu vòi thế, không chiu thì cu li khóc !

Trong cái chu thau khng l, mt cu bé to tướng béo mũm mĩm, mt trông ngn ngơ, giá đng lên thì ít ra cũng cao ln hơn mt thước tây, ngi vy nước như mt đa tr lên ba. Chung quanh cái chu thau có vô s đ chơi by la lit... Nào là con chó bông, con búp bê, cái ô tô, cái tu bay, cái kèn... Bà ch va đt con chó xung va nhanh nhu nói:

- À cu tm ! Cu ca me ngoan. Me đi vng, nhà có đa nào đánh cu không ? Loulou Huýt! Huýt...

Bà Phó va huýt hai tiếng còi thì con chó đã giơ hai chân trước lên, run run hai chân sau, c đng, lưỡi lè dài, ra ý chào cu bé ngi tm. Cu này đang bn thn vy nước bn toé ra xung quanh chu, thy thế thì cau mt, nguy đu mt cái mà rng:

- Em chã !

- Thôi thế me xin li cu vy ! Me thơm cu nhé !

- Em chã !

Bà Phó đng tn ngn hi lâu, li hi:

- Thôi thế cu c tm cho ngoan ri vào ăn cơm vi me nhé ?

- Em chã !

- , thế thì thôi vy. Thế cu yêu me thì cu thơm me đi nào.

Tc thì cu bé đng lên... Chao ôi! Cu bé nhưng mà cu đã nhn lm. Trn trung, nng nng, cu đng lên cao tng ngng mà hôn m. Cnh tượng y nếu không có cái giá tr quái g, ít ra cũng hay ho chng kém mt tm nh khiêu dâm! Cu con bà Phó, theo li bn gia nhân kém giáo dc, thì đã "đ tư cách" lm ri. Mun xoá s ngc nhiên trên mt Xuân và ông thy s, bà này quay li hm hĩnh phân bua:

- Con gii con Pht đy !

Thy s hiu ngay đó là mt ông con cu t, ch có Xuân là hãy còn ngn mt ra. Bà Phó quay vào nhà. Chưa chi li thy tiếng khóc chu chéo sướt mướt ca cu bé. Bà quát :

- Ch ba đâu !

Cu bé gào thét:

- Cu vào mí cơ! Cu vào mí !

- Ch ba ! Mau lên, lau cho cu ri cõng cu.

Trên lưng người đàn bà, cu bé khng l y còn ngây ngô rún ry bt chước người cưỡi nga, ming kêu: "Nhong ! nhong ! nhong!"

Thy chướng mt quá th, Xuân không th chu được. Nó lm bm trong c hng: "M kiếp! ch con vi ch cái !" Đến ca phòng khách, bà Phó ch tay:

- Các người ngi đây ch tôi.

Ri bà vào mt bung khác.

Trong khi ch đi, hai người này c thy cu bé nhn tướng y, mc áo nhưng không mc qun, ngn ngơ ló đu vào cười, ri li giu mt đi, ri li ló mt vào, ri li cười... Cái áo lá bng la m gà, trước ngc có du n son đ to tướng, sau lưng cũng thế. Chung quanh c, mt cái vòng vàng đeo nng chĩu, mt chiếc khánh vàng vi mt cái gi qu. Thy tiếng ch ba nói như van lơn:

- Cu Phước mc qun vào, đi.

- Em chã !

- Mc qun vào, không ông y cười cho, đi !

- Thế bt ông y cho em chơi nhé?

- , mc qun đi thì tôi bt cho mà chơi!

- Em chã!

Thy s đá chân Xuân mà rng:

- Đích con cu t tht!

Đến bây gi Xuân mi hiu ra, gt gù:

- A, à !

- Này, quái nh ! Trông bà c có v v Tây lm !

Xuân đ tay lên mm làm mt cái sut ri kh đáp:

- Chính đy.

Ông thy s thì thào:

- Thế sao li có con cu t An Nam ?

Chưa kp đáp, Xuân đã nghe thy ging bà Phó:

- Cu ơi ! Cu yêu quý ca me ơi, cu mc qun áo vào, chóng ngoan...

Ri bà vào. Ln này thì bà đã b cái áo dài, cái khăn vành dây. Cái áo la mng dính bên trong li không có cóoc-sê, cái qun la mng dính, làm cho bà chng khác gì mt tín đ ca ch nghĩa kho thân và làm cho thng Xuân cm thy như mình là mt đa con nhà vô giáo dc. Ông thy s đng lên đ th l mt chút. Bà Phó hi:

- Thy xem s hay xem tướng?

- Bm... c hai th .

- Đng nào đúng ?

- Xem s thì đúng hơn.

- Xem cho tôi mt qu đi !

- Bm bà ln cho biết ngày sinh tháng đ...

- À, thế thì tôi quên, không nh rõ.

- Bm thế đ xem tướng vy, nhưng s không được k lm bng xem s.

- ! Được! C vic...

- Bm bà ln tt lm, mười hai cung phi ch đáng phàn nàn mt cung. Bm y là cung phi hp, nghĩa là cung chng. Gò má hơi cao.

Bà Phó cau mày mt lúc nói có ý gt:

- Sao? Phàn nàn cái ni gì? Ông Đoan nhà tôi xưa kia t tế vi tôi lm. Mà ông Phán nhà tôi cũng thế, cũng trung hu lm. Lúc ông Phán nhà tôi chết cũng còn kêu là yêu thương tôi. đi này, my ai đã hai đi chng được như thế?

- Bm vâng... Nhưng mà theo li c thì thế là lưỡng đ, mà đã phi bước đến hai bước thì là đáng phàn nàn.

- À, có thế ch ! Nhưng mà theo li kim thì my đi chng cũng được, min t tế thì thôi. C đoán đúng đy !

- Tính nết bà thì nhân đc, hay thương người.

- C đoán hay lm !

- Cung tài bch tt, cung đin trch càng tt, mà cung m m t tiên, thì bm... nh phúc m... d thường được đt.

- Thế đường t tc thì ra sao?

- Cũng tt lm, nhưng mà hơi hiếm.

Bà Phó li ra ý không bng lòng mà rng:

- Sao li hiếm? Ch gì tôi cũng có hai đa con ri. Cô Jannette nhà tôi hin đã đi hc, sp thi tú tài, mà cu Phước đây thì hay ăn chóng nhn, ba tháng na thì đúng mười mt tui. Hai đa con sao li là hiếm?

- Bm nht nam viết hu, thp n viết vô... Bao nhiêu con gái thì, theo li thánh dy, cũng chng đáng k. Còn con giai mà mt có cu thôi, theo li thánh dy, thế cũng là hiếm.

- À, ra có mt con giai thôi thì cũng là hiếm.

- Bm bà ln, liu bà ln có còn mun đi bước na?

- Thôi! Tôi đã nht đnh ... nói có vong hn ông Đoan vi ông Phán nhà tôi chng giám cho, tôi đã nht đnh th tiết vi hai ông! Là vì tôi tuy còn tr măng tht, nhưng cũng mang tiếng là già ri. Ch còn nên vy nuôi con thôi.

- Bm cung t tc do thế mà là hiếm.

- C đoán hay đy. Thế s cu Phước thế nào ? y cái đc Pht chùa Hương cho cu xung vi tôi đã hơn mười năm. Tôi ch lo...

- Bm tt nht ! S cu là hưởng th, sut đi nhàn h mà hưởng c phú ln quý, ln khang, ln ninh.

Bà Phó cúi đu mt cách kính cn, kh nói:

- Tôi, tôi c s mình người trn mt tht, không biết chiu ý cu thì cu li đòi v.

Thy s st sng cãi:

- Ch lo ! Trông qua tướng mo đ biết ! Tướng cu th lm, mà bà ln nh có cu nên s thnh vượng li càng bn vng.

- Hay! Hay! C đoán s thế thì tuyt nht trn đi !

- Bm nếu bà ln nói rõ ngày sinh tháng đ thì tôi s ly lá s T Vi, thì có th biết nhng s xy ra hàng năm, hàng tháng, hàng ngày...

- Thế na kia ư?

- Bm vâng. Xem s thì k hơn xem tướng.

- Thôi, thế c v ko khuya, nay mai c li chơi giúp cái vic y cho tôi nhé ! Ch ba đâu? Tin c mt đng bc xe cho tôi đ c v! Thế nào c cũng li coi h cho tôi đy!

- Vâng, vâng. Bm ly bà ln, nay mai chúng tôi s đúng hn.

Ông thy cp ô, chiếu, cháp đi khi, thì bà Phó hi Xuân:

- Anh này, anh có biết tôi đã làm gì cho anh không?

Ht hong lúng túng mt vài phút, Xuân mi nói:

- D, bm bà ln, nếu không có bà ln thì chúng tôi phi giam ti bóp.

- , anh cũng biết ơn đy.

- Bm, cái ơn y thì ch đi nào con quên được.

- Anh đng xưng con vi tôi! Tôi là người văn minh, không phân bit giai cp, không chia r sang hèn...

- Bm vâng.

- Thế anh còn b m không?

- Bm, tôi b côi c b ln m t sm.

- Ti nghip! Thế anh đã có v con gì chưa?

- Bm chưa...

- Ti nghip! Thế là tt lm! Bây gi thi bui khó khăn, cũng không nên v con làm gì vi. Thế anh có biết tôi gi anh đến đây làm gì không?

- Bm chưa . Chúng tôi ch xem bà ln phán bo nhng gì.

- Tôi thì vn người nhân đc, hay thương người. Mà anh thì cũng đáng thương, đương làm ăn mà bng mt vic thế t là kh. Sao anh di thế? Vn biết vào tui tr trung thì thường tinh nghch như anh, nhưng mà phi xem người ta có ưng thun thì hãy... Thế ch?

Xuân ngn ngơ mà rng:

- Bm, con có hiu gì đâu. T nhiên người ta đánh con, người ta đui con, người ta áp chế...

- Thôi đi, anh đng chi!

- Con... tôi có chi cãi gì đâu?

- Thế anh b đui vì l gì?

- Tôi đang sa son khăn bông, thùng tm cho các hi viên, đương lúi húi làm lng, thì ông Tây y vào lôi ra đánh mng...

- Ch không phi anh đương...?

Mt cách ngây thơ thành thc nht đi, Xuân đáp:

- Tôi đương bt mt cái l ng chì trong bung tm ca hi quán!

- ! ! Thế ông Tây ông y bo anh có phm mt ti, sao anh không cãi?

Xuân đ mt hi lâu ri p úng:

- Bm... bm ông y buc nhng ti gì thì nào tôi có biết tiếng Tây đâu?

Bà Phó Đoan đng ngn người ra, nut s tht vng đánh c mt cái.

Bà nh li my cái tên, cái lm t xưa kia... T khi b hiếp, nhng cm giác tê mê hiếm có rt khó t, rt kỳ quái, c theo mãi bà như bóng theo người, lâu dn, vic y thành mt ám nh. Bà vn ao ước được - b hiếp na mà không bao gi cái dp hiếm có y li tái hin. Thành th bà ch có hiếp chng ch qu tht - nói có qu thn hai vai chng giám - bà chng được - b chng hiếp cho ln nào.

Sau khi đc b Kim Anh l s thy nói cái chùa tnh y, sư mô c v là Pht đ xung bán con cho nhng đàn bà cu t, bà đã tc khc dò hi, ri đi... Bà đã b tn! Lúc v nhà ông Phán ban con cho bà, ch chng có sư mô quái nào.

...

Đến ln này.

Trước cái v mt tht thà ca Xuân, bà hơi bun, nghĩ d thường nó b đui oan... Bà đã hơi cáu... Nhưng mt ý nghĩ thoáng chy qua óc bà.

- Anh lên gác này ch tôi tm mt lát ri tôi s nói chuyn ti sao tôi bo anh v đây.

Xuân nghe theo... Hai người lên thang. Đến mt cái phòng khách na, bà Phó bo:

- Anh ngi đây, xem quyn anbom này mà ch tôi.

Ri bà bào bung tm, cách ch Xuân ngi ch có vài bước chân. Bà ci qun áo, đi cái mũ cao su bt kín tóc, vn máy nước... T cái bông hoa sen km, nước trút xung ào ào! Bà Phó thnh thong li v vào bng, vào đùi bì bch. Ri bà, than ôi! trái ngược - bà nhòm qua l khoá xem bên ngoài đng tĩnh ra sao... Thì ra, chăm chú vào quyn sách nh, thng Xuân c ngi nguyên ch.

Như thường!

Tm xong, bà ra, phán mt cách u oi:

- Thôi anh v! Tôi đnh đến mai thì s mượn anh. Ngày mai anh s đến hiu Âu hoá tìm cô Văn Minh, thì tôi s nói giúp. Thế nào thì ri anh cũng s khi tht nghip.

- Bm...

- Thôi, anh không phi là người thông minh! Anh v đi! Mai s biết. Phi nh: hiu Âu hoá, tim may ph n.

Xuân Tóc Đ ra đi, vi mi hy vng chan cha trong lòng, không hiu rng mình đã b khinh b như mt nhà đo đc chân chính đã b khinh b.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét